Thành phần Giai_điệu

Cho nhiều và đa dạng các thành phần và các thể loại của Giai điệu “nhiều giải thích vẫn còn tồn tại đến ngày nay(về Giai điệu) đã hạn chế chúng ta với những mô hình đặc biệt, và chúng trở nên quá biệt lập”. Paul Narveson tuyên bố trong năm 1984 rằng hơn 3/4 các vấn đề về Giai điệu vẫn chưa được khám phá hoàn toàn

Những Giai điệu tồn tại trong hầu hết nền Âm nhạc Châu Âu được viết trước thế kỉ 20 và dòng nhạc phổ biến của thế kỉ 20 có “cấu trúc phù hợp và dễ dàng cảm nhận”, lặp lại “các câu nhạc, thường là mang tính chu kì, tại mọi cấp độ cấu trúc” và “trường độ và các mô hình của các trường độ”.

Những Giai điệu trong thế kỉ 20 “sử dụng số lượng đa dạng các cao độ hơn bất kì giai đoạn nào trong lịch sử âm nhạc phương Tây”. Khi mà âm giai bát cung(diatonic scale) vẫn còn đang sử dụng thì âm giai thập nhị cung(chromatic scale) đang dần trở nên “rộng rãi”. Những nhạc sĩ cũng cung cấp một vai trò đối với “thước đo định tính” mà trước đây “hầu như chỉ dành riêng cho cao độ và Điệu”. Kliewer tuyên bố, “Những thành phần cần thiết của bất kì Giai điệu nào là trường độ, cao độ, âm sắc, sự phối hợp giữa các yếu tố và cường độ. Mặc dù cùng một Giai điệu có thể được nhận ra trong nhiều âm sắc và mức độ lớn nhỏ khác nhau, độ lớn nhỏ có thể vẫn là “một thành phần tiếp nối có trật tự”